Vịnh Cái Bát

Bố mẹ sinh em trắng tựa ngà
Đêm ngày ngửa mặt cúng người ta
Hôm thì đón cậu chu mồm liếm
Bữa lại mời ông ghé lưỡi chà
Rát bởi môi* lùa đâu dám trách
Đau vì đũa chọc chẳng thèm la
Rồi khi hết đát nào ai tưởng?
Lạnh lẽo nằm trơ nẻo xó nhà.

*môi: còn gọi là muôi.
Van Long Pham

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 2 bình luận.

DUNG NGUYÊN
Đăng lúc 00:26, 07/04/2024
Hay quá ạ!
Van Long Pham
Đăng lúc 21:03, 08/04/2024
Thank you!